Tấm Lòng…
“Cuốn Theo Chiều Gió.”
ĐỨC CHÚA TRỜI ban cho mỗi con người một tấm lòng (Phục 30:6). Để làm gì? Để gió cuốn đi,... Trong Kinh Thánh, Thánh Linh đến trong nhiều biểu hiện khác nhau, trong đó có Ngài đến như gió, Ngài sẽ lay động tấm lòng con người để chứng minh rằng họ đang sai lầm về nhiều tội lỗi,…nhất là về tội không tin vào Chúa Jesus(Giăng 16:8,9).
1/. Tấm Lòng…Gió Lay Động?
Tấm lòng vô tín của con người thì sản sinh ra sự bất an thường biểu lộ qua ánh mắt và thốt thành lời... “Gió” đang lay động những tấm lòng đó! Qua đó, họ đang mất phương hướng sống và là người sống trong nỗi tuyệt vọng và họ cứ để mặc cuộc đời cho gió cuốn đi!(Giop 6:26; Giude 1:12). Cho dù người đó ở trong địa vị nào cũng vậy. ”…tấm lòng của vua cũng như tấm lòng người dân đều bị rung động như cây rừng rung rinh trước gió.”(Es 7:2; Mat 11:7; Lu 7:24) Và những con người như vậy sẽ có nguy cơ bị sụp đổ và hư hoại hoàn toàn trong cuộc sống(Mat 7:27).
Ông Giop kinh nghiệm:” Các sự kinh khủng hãm áp tôi, Đuổi theo sự sang trọng tôi khác nào gió mạnh,Và sự phước hạnh tôi đã qua như đám mây.”(Giop 30:15) Và, ”Nguyện chúng nó như trấu bị gió thổi đùa, Cầu xin thiên sứ Đức Giê-hô-va đuổi chúng nó đi!”(Thi 35:5)
Cũng một thể ấy khi tấm lòng của chúng ta đã hoàn toàn phụ thuộc vào Thiên Chúa, để Ngài ngự trị thì quyền năng Ngài sẽ cuốn chúng ta vào luồng gió của Thánh Linh. “Gió muốn thổi đâu thì thổi(đây là thẩm quyền của Ngài trên cuộc đời chúng ta), ngươi nghe tiếng động; nhưng chẳng biết gió đến từ đâu và cũng không biết đi đâu. Hễ người nào sanh bởi Thánh Linh thì cũng như vậy.”(Giăng 3:8) Và trong những ngày của thời kỳ sau rốt thì Thánh Linh Đức Chúa Trời sẽ ngự bên trong tấm lòng luôn cả đời sống tín hữu(Gioen 2:28-32)sẽ cuốn hút tín hữu sống theo ý chỉ của riêng Ngài.
Hãy để Gió Thánh Linh khiến cuộc đời tín hữu vượt mọi hoàn cảnh và có tấm lòng biết cảm thương đến thực trạng của những con người đang đi dần vào sự bế tắt, mất hy vọng, chưa tìm gặp niềm tin và những cuộc đời đang ngưỡng vọng về tình yêu thương của Thiên Chúa mà mỗi tín hữu được Đức Chúa Trời giao phó.
2/.Tấm Lòng… Là Nơi Khởi Điểm Cho Mọi Sự.
Lời Đức Chúa Trời tuyên phán:”… khi nào hết lòng hết ý tìm cầu Ngài thì mới gặp.” (Phục 4:29) và “Ngươi phải hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.”(Phục 6:5,10:12-13). ”Ngày nay, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi dặn biểu ngươi làm theo các luật lệ và mạng lịnh nầy; vậy, phải hết lòng hết ý mà làm theo cách kỹ càng.”(Phục 26:16).
Một người kia đang đi, dọc đường bị những tên cướp. Chúng lấy đi hết những gì ông nầy có, đánh ông trọng thương, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết trên đường đi. Nhiều vị chức sắc trong tôn giáo… đi ngang nhìn thấy nhưng tấm lòng họ bị khép kín nên họ đều làm ngơ mà vội bỏ đi cách lẹ làng. Trong giây lát, có một người khác vẻ bề ngoài không ra chi; Nhưng kia đi tới nhìn thấy kẻ khốn cùng đang nằm trên đường, và chạnh lòng thương. Tấm lòng hay thương xót ấy khiến ông ta bước lại gần, nhanh tay chăm sóc những vết thương, rồi chuyển người bị nạn ấy vào bệnh viện và sẵn lòng chi trả mọi viện phí(Lu 10:30-35).
Như vậy, tấm lòng của chúng ta tiêu biểu cho việc mình làm, là cơ sở, là trung tâm phát xuất ra bên ngoài và là khởi điểm cho mọi sự cả luôn cho sự sống còn của chúng ta(Phục 30:6).Cũng là nơi Thiên Chúa sẽ đánh giá về bạn.
3/.Tấm Lòng… Có Đôi Mắt.
Có phải Tạo Hóa, Ngài tạo nên cuộc sống của con người trên trần gian sự thiếu hụt nhiều mặt và sự không công bằng khi cho một ai đó sinh ra trong cuộc đời này quá sung túc đầy đủ... trái ngược hẳn với những mảnh đời cơ cực, thiếu thốn.. có hoàn cảnh sống khắc nghiệt từ vệ sinh cá nhân đến ăn uống đều không tự làm được… và họ là người khiếm khuyết.
Có bao giờ chúng ta nhìn vào những cuộc đời ấy và đem đặt vào chỗ của mình? Vào ngay trong cuộc sống chúng ta và điều ấy sẽ khiến chúng ta phải ngậm ngùi và suy tư-nghĩ ngợi...
Có phải tấm lòng tuy có đôi mắt, nhưng đôi mắt ấy đã ngủ từ lâu!
Chúng ta là những người được may mắn hơn nhưng để mắt chú ý khi đi ra ngoài đường ở nhiều nơi, chắc chắn sẽ không ít lần tiếp cận với nhiều hình ảnh của một số người thật bất hạnh. Chúng ta sẽ bắt gặp đâu đó những đứa trẻ gầy cồm, cụ già yếu ớt phải lăn lộn từ rất sớm, với thân xác khiếm khuyết họ vẫn phải sống, vì muốn sống nên phải cố vươn lên để vượt qua những nỗi khó khăn cho dù thân thể có tật nguyền hay mù lòa.
Thật sự họ có một cuộc sống quá đỗi khó khăn mà họ phải chấp nhận.
Trong cái gian khó ấy, con người tuy khiếm khuyết nhưng sẽ càng mạnh mẽ hơn để khẳng định về mình. Họ có đủ ý chí muốn vươn lên thoát khỏi cảnh cùng cực…tuy vẫn khốn cùng và họ đã làm như thế…Không biết phải nói thế nào, phải diễn tả sao cho hết nỗi nhọc nhằn mà những con người khiếm khuyết đang gánh chịu. Làm sao tả hết nỗi đau khi những đứa con ra đời đã trở nên “mất dại” vì thiếu sự giáo dục từ nơi cha mẹ vì họ là những người mù lòa, khuyết tật. Những bậc cha, mẹ này đang phải chống chọi trong sự bất hạnh và ngày đêm cơn đau ấy cứ in hằn trong suy nghĩ ?….
Bạn hãy bắt đầu cho tấm lòng mình bằng một khởi điểm là sự thương xót, bạn đã nhìn thấy gì trong đôi mắt của tấm lòng? Bạn hãy nghe tấm lòng nói gì, vì nơi đó Thánh Linh Chúa đang ngự trị để lay động tấm lòng bạn theo ý Ngài.
Nếu những người may mắn hơn biết bớt đi một phần nhỏ những gì họ đang thừa hưởng, nếu ai đó biết hy sinh chút thời gian để đến chia sẻ và nâng đỡ những người cùng khổ thì trong trái tim của mọi người sẽ rộn vang trong niềm vui, nhiều tiếng cười để khỏa lấp hết những tiếng khóc và để vườn hoa Phúc-âm của thiên đàng sẽ bắt đầu trổ hoa, kết trái khắp trên mặt đất.
Niềm vui từ nơi sâu thẳm của tấm lòng cứ trào dâng và tan biến sự mệt nhọc của một ngày làm việc. Hội Thánh Chúa (Tin Lành Ân Phúc) sẽ phát ra nhiều âm thanh bởi những lời của bài hát vang lên thật ngọt ngào: nào là vọng cổ “Nhớ Về Chúa”, nào là thánh nhạc “Cảm Tạ Chúa…”
Lời ca tiếng hát như muốn làm tan vỡ sự phân biệt, một loại “keo”muốn gắn liền mọi tấm lòng con người lại bên nhau…
Dù khiếm thị họ không nhìn thấy màu xanh của bầu trời ân phúc nhưng rất thân thiện, ẩn sâu vào đáy lòng vì sự khiếm khuyết không còn là mối đe dọa trong cuộc sống và nỗi sợ hãi đã bị đánh tan bởi sự thân thương. Và ai nấy cùng thì thầm hoặc lớn tiếng lên rằng:”Chúa ơi! Ngài yêu con, con cảm tạ ơn Cha vì Ngài đã lay động những tấm lòng, Ngài cuốn họ theo chiều gió Thánh Linh đến đây để an ủi, bù đắp vào chỗ khiếm khuyết.
Tuy không còn nguyên vẹn của một thân thể nhưng trái tim vẫn hoài mong sự dâng đầy, tràn ngập niềm hy vọng và trong sự khiếm khuyết vẫn cứ mãi hướng về tương lai của thiên đàng.
3/. Tấm Lòng… Có Trái Tim.
“Từ khi mẹ sinh ra, họ là người bất hạnh, nhất là cha mẹ buồn vô kể khi con mình khiếm thị hoặc khuyết tật. Mù thì chẳng thấy đâu ánh sáng mặt trời, cả cuộc đời là bóng tối và tuy là đối tượng khiếm thị nhưng tâm hồn không “khiếm.” Trái tim luôn có ước mơ là được hòa đồng, được trò chuyện và nhận được từ tấm lòng sẵn sàng sẻ chia...
Đôi mắt là giác quan đáng quý nhất của con người nhưng khi mù lòa thì họ vẫn phải đi trong sự mò mẫm, cố nhìn lên để tìm hình ảnh của người đối diện và những ngón tay đang lần mò để nhận biết về bạn.(xem bài Đôi Mắt) Chúng ta nhận thấy rằng Thượng đế đã dành cho mình một ân huệ to lớn biết bao: Đôi mắt sáng.
Trái tim đơn sơ đã được bao bọc bên ngoài bởi một thân thể khiếm khuyết, dầu vậy anh chị em không mất niềm tin vào cuộc sống, không bi quan và biết yêu đời. Tuy vậy, các anh chị em nầy đã thấy được trong tấm lòng của ân nhân với những trái tim nhân tâm-ân phúc.
Dù mất đi ánh sáng, mất đi đôi mắt, mất đi tất cả những gì hiện hữu ngoài cuộc sống, song trong tâm hồn họ lúc nào cũng tỏa sáng tinh thần lạc quan, bởi các anh chị hiểu rằng phải biết chấp nhận và vượt lên số phận bởi họ có niềm tin vào Thiên Chúa.
Chúng ta, những người có đôi mắt sáng hãy sử dụng tấm lòng có trái tim nhân ái, biết yêu thương đồng loại đang khiếm khuyết giúp đỡ họ để đưa những ước mơ của họ đi đến hiện thực. Ước mơ được hòa nhập, được chia sẻ… ước mơ được trở thành một người có ích cho gia đình và xã hội…Ước mơ cao quí nhất là linh hồn được cứu rỗi!
Sự hạnh phúc nhất cho một gia đình là sự sum họp để cùng chia sẻ những vui buồn… Bên cạnh cuộc sống phước hạnh ấy của chúng ta, thì trong những gia đình anh chị em khiếm khuyết họ vẫn đang phải tranh chiến từng hạt gạo để có được chén cơm, mỗi ngày thị trường giá cả cứ tăng nhanh và ồ đủ thứ!…
Một số tín hữu khiếm thị khi tin Chúa thì gia đình từ chối, bỏ rơi, họ phải ngồi”nuốt ngược dòng lệ trở về nguồn”, họ bị gia đình ngược đãi và phủ nhận trách nhiệm chăm sóc về mình…Tuy nhiên những điều đó không bằng nỗi cô đơn khi tuổi xế bóng về chiều. Một cuộc đời cứ lang thang côi cút, không nhà, hết trọ phòng này thuê sang phòng khác, cứ như xoay vòng cho đến khi xuôi tay.
Chúa Thánh Linh ơi! xin Ngài lay động những tấm lòng của những người may mắn để trái tim họ nhìn thẳng vào những con người kém may mắn hơn mình!
Là Cơ-đốc nhân, chúng ta hãy trở thành những “trái tim”như hạt giống để gieo Phúc-âm vào những mảnh đời bất hạnh, nhất là các anh chị em tín hữu khiếm khuyết. Chúng ta như những cánh cửa “yêu thương”luôn rộng mở, tiếp nhận những người linh hồn khiếm khuyết, neo đơn, cô độc…về cho Chúa Jesus. Mỗi thân phận nghẹt ngòi, trắc trở trong cuộc đời sẽ biết nương cậy vào Phúc-âm và chính Phúc-âm sẽ nuôi dưỡng và chăm sóc thì tuyệt vời làm sao….nơi đây sẽ tạo cảnh bình yên. Những cảnh cô tịch, hoang liêu sẽ tiêu tan. Ở đây chỉ có sự chan hòa của những người khiếm khuyết không nơi nương tựa… như một gia đình chung, nơi những tấm lòng được san sẻ…Thật ấm cúng làm sao!
Tất cả cũng bởi tấm lòng quan tâm nhằm cưu mang những mảnh đời bất hạnh trong tình yêu của Đức Chúa Trời. Nỗi bất hạnh mỗi người mỗi khác, nhưng hình như ai đó cũng có một điểm chung là cố quên đi những khiếm khuyết, mong muốn hoàn thiện và để cùng được hòa nhập sống chung dưới bầu trời luôn luôn có màu xanh và ngọn gió mát của Thánh Linh thổi vào làm tươi mới. Cảm tạ ơn Chúa! Amen!
Chúng ta hãy để tấm lòng hướng về họ mà cầu nguyện.
18/04/2012
Lê Hồng Nhân Tâm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét